[Dịch]Xuân Sắc Như Thế - Sưu tầm

 
5/5 từ 1 lượt

Huyền Huyễn

179 chương | Chưa hoàn thành

Đây là phiên bản tối ưu cho mobile. Chương mới nhất có thể cập nhật chậm hơn so với

Giới thiệu

Tác giả Lâm Địch Nhi vốn nổi tiếng bởi những tác phẩm viết về tình yêu dịu ngọt nhẹ nhàng. Dưới ngòi bút của tác giả những cung bậc cảm xúc khác nhau của tình yêu được miêu tả tường tận, rõ nét. Đọc truyện Xuân Sắc Như Thế đôi lúc bạn thấy có chút gì đó chạm vào tim mình, có đôi chút giống, chút bâng khuâng, chút quặn lòng; ừ thì là tình yêu đó, vẫn là nỗi trở trăn ngàn đời, Đọc truyện bạn đọc lại có chút liên tưởng đến những tác phẩm tình yêu khác như: Hoa Hồng Giấy, Hoa Hồng Sớm Mai, Hái Sao,... có chăng trong truyện này có thêm yếu tố xuyên không đặc sắc.Nữ chính - Vân Ánh Lục điềm đạm mộc mạc giống như một dòng nước. Có lẽ vì vậy mà mỗi chương truyện qua đi lại nhẹ nhàng như có nước mát lướt qua tay. Ở đó có mưu mô và thủ đoạn tranh giành quyền lực, cũng có đau khổ, mất mát người thân, lại càng có ghen ghét và đố kị. Nhưng tất thảy Vân Ánh Lục, cũng là Cơ Uyển Bạch, lại đối mặt với chúng một cách bình thản. Duy nhất, chỉ có tình yêu phá vỡ sự tĩnh lặng của cô gái ấy.Một người vừa gặp cô đã nhất kiến chung tình, từng hạ mình dùng chiêu xem mắt để tiếp cận, theo đuổi dai dẳng những mong được một lần ánh mắt cô dừng lại. Thề không cưới được cô sẽ không cưới bất kỳ phụ nữ nào khác. Cũng đã từng nói với cô: “Ánh Lục, bất kể là phẫu thuật thành công hay là thất bại, đời này ta cũng không có mong muốn gì. Nhất định sẽ có một người tốt hơn ta gấp trăm lần, ngàn lần yêu nàng, điều này ta còn tin tưởng hơn cuộc phẫu thuật của nàng…”Một người đã từng bị cô từ hôn, quyết tâm học vấn, đỗ Trạng nguyên, tham gia chốn quan trường, trở thành vị Thượng thư bộ Hình trẻ tuổi, là cánh tay đắc lực của thánh thượng, đã dịu dàng nói với nàng: “Đêm nàng tự sát đó, ta cũng trắng đêm không ngủ, hoảng sợ như thể đã mất đi tất cả, ta nghĩ ta đậu được Trạng Nguyên, lại tới Vân phủ cầu hôn, thế nhưng ta sợ nàng cự tuyệt, như thế thật sự là không còn hy vọng gì nữa rồi. Buổi tối ngày mồng chín đó, trời đổ mưa, nàng nói muốn đi nói chuyện từ hôn với Tần công tử, ta lại có một đêm không thể chợp mắt, vừa vặn một đêm nàng cũng không quay về, cả trái tim ta giống như đều rơi vào trong hầm băng. Ánh Lục, sau này không được làm cho ta sợ như vậy, được không? Ta yêu nàng!”Một người lại là hoàng đế cao cao tại thượng, sở hữu tam cung lục viện ba ngàn mĩ nữ nhưng ánh mắt lại luôn đau đáu hình bóng vị thái y bé nhỏ mong manh. Hắn trêu chọc cô, chèn ép cô nhưng cũng dịu dàng chăm chút, cẩn trọng bảo vệ cô khỏi vòng vây của những thế lực đối đầu. Nỗ lực là như vậy, nhưng cũng từng tuyệt vọng thốt lên rằng: “Trẫm thật không biết hậu quả sẽ như thế nào, sợ là không khống chế được chính mình, sẽ giận cá chém thớt sang nhiều người, sẽ làm ra rất nhiều chuyện đáng hối hận với rất nhiều người, đây không phải là uy hiếp người khác, mà là kỳ thật trẫm cũng chỉ là một người đàn ông bình thường. Vân Ánh Lục, nàng thật sự không nhìn ra tâm tư của trẫm sao?”Ba con người với ba tính cách khác nhau, điểm chung duy nhất là tình yêu với một người. Liệu trái tim Ánh Lục sẽ chân chính dừng lại ở người nào? Chỉ khi song hành cùng câu chuyện, đồng cảm với cô gái ấy, độc giả sẽ từ từ nhận ra đâu là nơi nàng hướng về. Hãy tìm cái kết cho truyện ngôn tình này.

Tải app TTV để sử dụng đầy đủ chức năng