[Dịch]Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm - Sưu tầm
106 chương | Chưa hoàn thành
Giới thiệu
Truyện Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm - Truyện Full - Đinh ChiểuVạn năm trước, Tà Đế tung hoành ngang dọc, phá hủy cả một tinh cầu, đâm chán quá rồi nên bỏ đi ngủ.Vạn năm sau, Thiên Tà tỉnh dậy, tìm thấy mục đích mới có là thu về cho mình một dàn harem mỹ nữ!Hắn phải làm sao đây?!--------------------Tóm tắt truyện tiên hiệp mới :Hoàng Nhân tinh cầu, một trong vô số những tinh cầu trong vũ trụ bao la, cũng như những tinh cầu khác, nơi này con người cùng yêu thú tranh đấu muôn đời. Ở thế giới này võ đạo làm chủ. Con người tu luyện võ đạo để bảo vệ mình đồng thời tranh giành thọ nguyên với trời cao. Thiên Nam đại lục, một trong những đại lục lớn nhất của Hoàng Nhân tinh cầu. Ở đây thực lực vi tôn, đạo lý đúng sai thuộc về kẻ mạnh, kẻ yếu chết hoặc thần phục với kẻ mạnh hơn đó là đạo lý muôn đời. Thiên Nam đại lục, tông môn lớn nhỏ mọc lên như nấm, cường giả như mây.Băng Nguyệt cung, một trong sáu tông môn lớn nhất của Thiên Nam đại lục, nhiều năm trước trải qua trận chiến đấu với tà đạo khiến rất nhiều cường giả bỏ mình, Băng Nguyệt cung dần dần xuống dốc, bị những tông môn khác không ngừng khiêu khích, bây giờ đứng cuối cùng trong sáu đại tông môn. Băng Nguyệt cung khác với những môn phái khác, chỉ nhận đệ tử nữ, từ chưởng môn, trưởng lão đến đệ tử bình thường toàn bộ là nữ. Trong tông môn không có bất kỳ bóng dáng một người nam nhân nào. Băng Nguyệt cung trải dài trên những đỉnh núi cao của vùng đất quanh năm băng giá Băng Phong cốc. Trong lòng đất phía dưới ngọn núi chính của Băng Nguyệt cung, một tảng băng lớn nằm giữa động đột nhiên tan chảy, theo tiếng nước chảy róc rách, một thân thể từ từ hiện ra. Đó là một người nam nhân, bộ dáng gần hai mươi tuổi, mặc một bộ quần áo màu trắng, nằm giữa tảng băng. Băng dần dần tan chảy hết, nam nhân ngón tay hơi động đậy một chút, cặp mắt từ từ mở ra.Hắn tên là Thiên Tà, cũng là trong miệng võ giả Tà Đế. Thiên Tà có vẻ như rất lâu không thấy ánh sáng, cặp mắt hơi nhắm lại một chút rồi từ từ mở ra, trong miệng lẩm bẩm:- Ta tỉnh lại rồi sao.
Tác giả